Đòn Hội Chợ

18/10/20071:19 SA(Xem: 2363)
Đòn Hội Chợ

Đòn hội chợ



Mụ Me Tây hùng hổ dắt theo đám đàn bà vợ lính, trong khu trại gia binh bên kia đồn lính tây, họ vừa qua khỏi cầu đình, đã có người chạy đi tìm Cô Hai báo tin. Cô vẫn điềm nhiên mua sắm, không lộ ra chút gì sợ hãi. Mấy mụ đàn bà tướng tá dữ dằn, bộ vận tưởng chừng như muốn ăn tươi nuốt sống, khi nghe Mụ Me Tây bảo đi đánh lộn, liền kéo nhau đi, đến lúc nhìn thấy cô gái nhỏ nhắn yểu điệu, mặc áo bà ba thêu lai, vóc dáng tha thướt, chúng không thể tin được, nhìn Mụ Me Tây hỏi lại:
- Con nào đâu ?
- Thì nó đó, con nhỏ bận áo trắng đi bên cạnh con áo tím kia chứ còn ai.. Tuị bây xông vào đánh dập mật nó cho bà .
Bọn đàn bà xúm lại, chưa kịp đánh đòn nào, cây cán dù trên tay cô bé áo tím tung ra, con bé nhìn nhỏ con nhưng ra tay nhanh như chim cắt, cô ta quật cho một bà, trở tay quất luôn bà bên cạnh. Bạn hàng trong chợ được dịp hỗn độn, trở đòn gánh đánh lũ Me Tây tuí buị. “Cho chúng mầy ỷ thế quan Tây hống hách...” Được dịp trả đòn thù, đánh hội chợ, bao nhiêu nỗi uất ức bấy lâu, nay được lúc phát tiết, đánh cho sướng tay, các bà bạn hàng lẫn người đi chợ, xông vào túm lấy bọn Me Tây. Khu chợ buối sáng đang bán buôn bình yên, bỗng chốc biến thành hỗn độn, quang gánh, thúng mủng , hàng hoá đổ tung toé ...
Khi Ông Đội và mấy tên lính bên đồn Tây chạy sang khu chợ, chen vào đám đông , gỡ được bọn đàn bà ra, thì Mụ Me tây và bọn vợ lính đã tóc tai rũ rượi, áo quần tả tơi, mặt mày ủ rủ, bọn chúng tiu nghĩu dắt diú nhau trở về bên kia đồn lính.


- Chị Trân, Cô Hai mình có thật đánh luôn Ông đội Tây không ?
- Cô Tư mới là người thích đánh nhau Ti à, Anh đội Tây bị cô Tư cho ăn hết một chiếc cán dù thật đó chứ, nhưng Cô Hai can ra, không cho đánh tiếp tục . Cô Tư tính rất nóng nẩy, cô đáng lẽ sanh ra là con trai, Bà Nội đã sanh hai cô con gái đầu rồi, Ông Nội chỉ muốn sanh đứa con trai nối dòng nối dõi. Sanh con gái làm ông rất thất vọng. Cô Tư thuở bé chỉ thích mặc áo chẻn, chuyên môn đi bày trò đánh nhau với bọn mục đồng, bắt con bò cái, nắm dây cột cổ như dây cương, tế như ngựa. Bà Nội thường than là Mụ Bà nắn lộn Cô Tư, lẽ ra thì cô là con trai, nhưng vì bà mãi lo đi đánh Tứ Sắc, nên vội vã biến cô thành con gái cho nhanh, để bây giờ bà Nội phải lo daỵ dỗ “Thằng Con Gái“, nào là Công Dung Ngôn Hạnh, ít nhất thì nó cũng trở thành thục nữ với người ta, chuyện nầy thất là khó hơn mò kim đáy biển.
- Vậy cả chợ đánh nhau, chuyện tày trời như vậy Bà Nội không nói gì sao Chị ?
- Nói gì nữa em, chính Bà Nội phải sang ngồi tù bên đồn lính Tây. Bọn chúng nó đòi đóng trăn hai cô mang về bên đồn, Bà Nội mình dễ gì cho chúng chạm đến vạt áo của hai cô, Bà đứng ra bảo Bà là Mẹ của hai cô gái nầy, bà chiụ trách nhiệm giáo huấn con cái, muốn thì bắt Bà chứ không được bắt con cuả Bà, Em Ti phải biết nhà mình có dòng mà, đừng hòng động đến trẻ con, các Bà sẽ bảo vệ con cái đến cùng. Em Ti có nhớ chuyện Chị Kim nạt bọn bán hàng ở bến bắc Mỹ Thuận không ? Có ai dám dây dưa với bọn đó không ? Vậy mà chị Kim dám
- Thật sao. Chị Kim dám chửi chúng à ? Sao em chưa biết chuyện nầy vậy, còn nhiều chuyện quá.
- Dám chớ sợ anh Tây nào em, được rồi, chị sẽ kể cho em nghe chuyện chị Kim sau.
- Như vậy Bà Nội ngồi tù thật sao chị ?
- Thật chứ em, Bà đuổi hai cô về nhà, tự mình Bà đi theo bọn lính sang bên đồn, ngồi chờ ông đội Tây giải quyết
- Bà Nội gan lì vậy sao chị ?
- Ti, em đừng lầm những người phụ nữ trong nhà mình, không một ai cao lớn hết, nhìn dáng dấp thì rất mong manh, mềm mại như cánh Mai, thướt tha như lá Liễu, nhưng thật ra, khi đến lúc cần thiết thì gan dạ không ai bằng đó.

Vũ Thị Thiên Thư

Xin Mời Nghe Hiền Vy  Diễn đọc

http://trinhnu.net/v/vuthithienthu/?action=Writings&case=view&storyId=9101&n=1&p=1
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn