Thanh Trí - Tranh Lụa và Thơ

31/10/20061:19 SA(Xem: 2969)
Thanh Trí - Tranh Lụa và Thơ

(Thập niên 80)

…Như người xưa quan niệm Thi trung hữu Họa , Họa trung hũu Thi,
Trong Thơ có họa (lời thơ và vần điệu  đã gợi hình, gợi sắc như một bức họa),,
Trong Họa có Thơ (trong họa lại lung linh ẩn hiện hồn thơ ) ,
Thanh Trí nghĩ  trong Họa còn có âm thanh trầm bổng, người họa sĩ còn cảm nhận được cả giai điệu âm tiết   qua màu sắc và đường nét của họ đang vẽ đang sáng tác .


Hội họa và thơ là hai ngôn ngữ trong những ngôn ngữ  mà người nghệ sĩ dùng để diễn tả những cảm nhận , nhũng vui buồn ước mơ, những suy tư sáng tạo. Thanh Trí vừa yêu họa lại vừa yêu thơ,  nên đã dùng cả hai ngôn ngữ để chuyên chở những ý tưởng  của minh  .Thanh Trí còn muốn thơ và họa quyện hòa cùng âm thanh trầm bổng (nhưng tiếc thay , Thanh Trí không có năng khiếu về âm nhạc …)


Cánh Võng Thời Gian

Nhẹ nhàng bày ra, xóa đi những cảnh đời trên khung vải, Thanh Trí có nụ cười an nhiên, phóng đặt trước thời gian mong manh, sự vô thường của kiếp người trôi trên giòng sinh diệt (BBH)


Cánh Võng Thời Gian

The Time hammock

Cánh võng thời gian lộng giữa vời
Trời trăng hai mối cột chơi vơi
Đêm đưa hồn mộng thăm cung Quảng
Ngày đẩy tâm linh sáng đạo đời...

Mạng lưới giăng mây không kẻ lọt
Nắng mưa luân chuyển vẫn còn trôi

Ngày đêm thức tỉnh mầm Sinh Trụ
Từng phút hoại không chẳng nhẹ vơi”

       

ThoiGianVaKhongGian
Thời Gian và Không Gian –Time and Space



Ai đã từng sống tại quê hương sau 1975 sẽ hiểu ngay tại sao Thanh Trí viết và vẽ về “Bóng Cô Đào Say”.- Chúng tôi,- những phụ nữ với cuộc sống nhẹ nhàng và êm đềm trước 75, những tưởng suốt đời chỉ làm những người vợ, người mẹ, người cô giáo, người họa sĩ v.v..., để vẫn được tiếp tục mơ mộng, lãng mạn trong thế giới người vợ, người mẹ hiền của gia đình. những năm tháng sau 1975 đa số chúng tôi đã vào đời, ngỡ ngàng với vai trò mới “Dưới trời dâu biển ta bà” để luôn phập phồng lo sợ với một điều gì chưa đến và ngậm người với cái gì đã mất, mà vẫn phải tạo một vẻ bình an đầy kịch tính để rồi cảm thấy chếnh choáng say và nhìn hình bóng mình trong cuộc sống mới mà tự hỏi “bóng người hay bóng ta?”, “bóng người hay bóng ta?” và dù bóng ai thì rồi cũng “hòa cùng một lệ đắng bút mời ta say”.(Hoaøng Höông Thuyû)
                        
 Bóng Cô Đào Say

Hồn ai lạc chốn mây ngàn
Ngã nghiêng sánh bước bên nàng trăng say

Rượu đời một hủ đắng cay
Mấy lời tâm sự bổng bay giữa vời
Nỗi lòng mấy sợi buông lơi
Trông hơi chếnh choáng bóng người hay ta

Bóng ta hay người
Bóng người hay ta

Dưới trời dâu biển ta bà
Đèn khuya chiếc bóng trăng tà lẻ loi
Bên ly màu nước nay vơi
Hoà cùng lệ đắng bút mời ta say


CoDaoSay
Cô Đào Say

     
 
Cái thành phố Huế thơm ngát trầm hương một thời cổ tích, sớm khuya lay động tiếng chuông chùa trên những cánh ngọc lan, oanh trảo, cái thành phố những đêm mùa hè trẻ thơ ra ngồi bờ ao đợi một cánh sao băng để thấy mình bay theo ánh sao về chân trời xa thẳm, nhiều phần đã lưu lại dấu ấn đậm đà đạo vị trong tâm hồn Thanh Trí, khiến bà dễ chan hòa cùng vũ trụ, soi trong đại ngã có bóng hình cái tôi nhỏ nhoi: (Bùi Bích Hà)


“Cô đơn một thoáng trong hư ảo
Hỏi bóng thân yêu giọt nước nào?”




Tìm  Bóng
              
Rẻ lối nhẹ nhàng sợ nước chao
Nghiêng mình tìm bóng lặng bờ ao
Sáng loà ảo ảnh trong khung lạnh
Thời gian ngưng đọng phút chiêm bao


Mặt nàng thoáng hiện nét “ly Tao”
Tóc huyền óng ả gió vờn xao
Môi nồng ứơm thử  hôn bóng rọi
Mặt hồ bỗng gợn tiếng cười khao

Xóa cả hình hài dưới đáy ao   
“ Aỏ ảnh làm sao bắt được nào”? 1
Giật mình nhẹ vuốt làn tóc lại
Ngước mặt nhìn trời vời vợi cao…!

          Cô đơn một thoáng trong hư ảo.
          Hõi bóng thân yêu giọt nước nào



  Searching For One’s  Own Reflection in the water
A fleeting sense of loneliness touches the heart
Oh my endearing image, which drop of water enfolds you

HoaCuoiMua
Hoa Cuối Mùa


thanhtri1
Chải Tóc Bên Hồ

Copyright by Thanh Tri Nguyen , all rights reserved
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn