hẳn chắc màu lá vàng
làm tâm người trăn trở
hẳn chắc cánh gió luồn
làm tóc người vướng víu mắt nâu
hẳn chắc giữa đêm đen
người đứng đợi ngôi sao xẹt
rơi xuống đời một hồn đi
muôn cách trở
hẳn chắc giọt mưa rơi
đậu mặt kiếng cửa sổ buồn
từng đêm từng đêm
hài hòa một bóng hình thiên quốc
sợi khói mây
sợi khói vô hình
bao trùm làn tóc mịn mênh mông
làm lòng người chùng xuống
triền miên sâu hoẵm
vọng mơ hồ
môi kề môi
từng giọt từng giọt mộng
bỏng làn da rên xiết
gọi mời
tan vào giữa đêm trôi
hẳn chắc lá thu vàng
làm lòng người buốt lạnh lời chia xa
- Từ khóa :
- Thơ
Gửi ý kiến của bạn