Nắng chia hai góc phố
Chiều xuống bên kia sông
Cây vùi đầu trong gió
Mặt phủ mờ trong sương
Sân ga buồn vắng khách
Đường sắt nằm cô đơn
Con tàu thu bóng ngắn
Mong ngóng kẻ muôn phương
Người xếp già mệt mỏi
Ngồi ngủ gục cuối toa
Dãy đèn quên thắp sáng
Hồi còi rúc phương xa
Có ai đang vội vã
Đếm bước chân người về
Có ai đang cố níu
Bàn tay người ra đi
Tay bơ vơ đứng ngắm
Lòng mềm như trăng non
Không tiễn đưa cũng thấy
Lệ dâng lên trong hồn
Trần Mộng Tú
(Thơ Trần Mộng Tú, Người Việt 1990)
Chiều xuống bên kia sông
Cây vùi đầu trong gió
Mặt phủ mờ trong sương
Sân ga buồn vắng khách
Đường sắt nằm cô đơn
Con tàu thu bóng ngắn
Mong ngóng kẻ muôn phương
Người xếp già mệt mỏi
Ngồi ngủ gục cuối toa
Dãy đèn quên thắp sáng
Hồi còi rúc phương xa
Có ai đang vội vã
Đếm bước chân người về
Có ai đang cố níu
Bàn tay người ra đi
Tay bơ vơ đứng ngắm
Lòng mềm như trăng non
Không tiễn đưa cũng thấy
Lệ dâng lên trong hồn
Trần Mộng Tú
(Thơ Trần Mộng Tú, Người Việt 1990)
- Từ khóa :
- Thơ
Gửi ý kiến của bạn