có những chiều như buổi chiều nay
tôi một mình lang thang trên phố
cô đơn buồn giữa dòng người hối hả
phố thì đông sao lại thấy lẻ loi
có khi nào anh chợt nhớ đến tôi
nhớ cô bé, nhớ một người xa lạ
trong trẻo quá nỗi lòng yên ả
chút muộn phiền tôi gửi lại phố đông...
ai chợt qua có phải là anh không ?
sao giống quá lại hình như không giống
niềm vui chợt đến bỗng vỡ thành bọt sóng
mắt ai nhìn đăm đắm phía không anh !
tôi vẫn đi trên phố một mình
người vẫn đông và phố thì ồn ã
chỉ thiếu anh và thế là tất cả
biến hồn tôi thành cát bụi hư không
Trương Huệ Chi
tôi một mình lang thang trên phố
cô đơn buồn giữa dòng người hối hả
phố thì đông sao lại thấy lẻ loi
có khi nào anh chợt nhớ đến tôi
nhớ cô bé, nhớ một người xa lạ
trong trẻo quá nỗi lòng yên ả
chút muộn phiền tôi gửi lại phố đông...
ai chợt qua có phải là anh không ?
sao giống quá lại hình như không giống
niềm vui chợt đến bỗng vỡ thành bọt sóng
mắt ai nhìn đăm đắm phía không anh !
tôi vẫn đi trên phố một mình
người vẫn đông và phố thì ồn ã
chỉ thiếu anh và thế là tất cả
biến hồn tôi thành cát bụi hư không
Trương Huệ Chi
- Từ khóa :
- Thơ
Gửi ý kiến của bạn