Lại Răng

01/11/20061:19 SA(Xem: 2385)
Lại Răng
Tôi bị bắt đi clean răng 4 lần một năm , người thường chỉ có 2 lần . Một lần họ mắng tôi quá , tra tôi đến dữ tợn . " Bà đánh răng mấy lần trong một ngày " . Tôi thành thật nó quen rồi , chững chạc " Dạ vui thì một lần , buồn quá không đánh, mệt quá cũng không đánh " .. Bà nha tá trợn tròn mắt nhìn tôi " Ủa tại sao dậy ! " . Tôi được thể nói luôn " bà có hai đứa con như tôi , rồi làm đủ mọi việc trong nhà , tối đến bà còn thở , đánh răng cho chúng xong , bà nhớ đánh răng cho bà nữa , tôi khen bà hay ". Tôi tưởng bà để tôi yên , tôi cứ đơn giản nghĩ đến cho bà clean răng chứ bà không có cái quyền giáo dục tôi phải giữ răng làm sao . Chuyện gì thì chuyện , giữ răng kiểu nào là chuyện của tôi , tôi tin vậy lắm .

Xong chuyện clean răng , bà đưa cho tôi hai bàn chải mà mọi lần clean chỉ có một cái , bà bảo tôi special , để một cái trong sở , một cái trên xe , vừa lái xe vừa đánh . Ơ , chả khác gì bà bảo tôi chực ký thêm cái check to hơn cho hãng bảo hiểm xe hàng tháng , tóc tôi có ngày không chải , lái xe đến sở tôi còn chẳng giữ lược trên xe và trong hộc tủ trong sở nữa là .

Bà bảo tôi hứa sẽ đánh đấm răng cẩn thận hơn , bà bảo tôi đã cố gắng hơn lần trước nhiều lắm, răng cỏ tôi lần này cho bà thấy rõ như vậy ..

Ha , thật hài lòng quá đi , săn sóc răng kiểu mới , răng mình mà người khác còn care hơn là mình . Tôi thật thấy một lề thói đạo đức mới hay vô cùng, có từ lâu đời mà ngu như tôi lúc này mới nhận ra .

Mỗi ngày bắt thằng bé , con bé hả miệng cho tôi đánh răng, nó bảo tôi nhe răng ra cho nó xem , nó ca không tiếc nuối " răng má xấu quá " , có ngày tôi bực , " xấu cái con khỉ , nếu thấy xấu thì mau nhe răng ra cho má đánh coi " .. Nó nhe nhiều ra hơn thật .

Quái , là xui thôi , ngay tuổi thay răng , 1975 , 10 tuổi , nhà nghèo thấy má , ăn còn không có , kem đánh răng đâu ra , cứ lấy than và muối mà đánh , mà này , cũng số xiếc thế nào , cả nhà tôi anh chị răng ai cũng đẹp , có tôi và cô em Út , răng chả ra răng lợi chả ra lợi , có trách , tôi tìm người khác mà trách , cho tôi tiền tôi cũng chả dám trách tôi đâu . Thời cuộc mà , có người lại chả còn cái răng nào chứ lại .

Nên người nào răng đẹp là tôi mê, mê chết được, gặp anh nào cười răng đẹp quá là theo chết luôn , lúc biết người ta chẳng yêu mình cũng chắng muốn gặp mình để nhe răng ra cho mình coi mà vẫn mê , mê dễ sợ luôn á .

À , tôi nhắc cái chuyện răng này bao nhiêu lần rồi , răng tôi tệ quá đi à .

Này nhưng " vui thì một lần , buồn hay mệt thì quên luôn " . Thế , đã bảo chả ra làm sao cả mà lại ..

Cho một ngày .

Vành Khuyên
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn