Buổi chiều trôi qua khá lặng lẽ - Nỗi êm ả quạnh hiu của một người muốn trở nên vô tích sự, sẵn sàng hất tung mọi công việc dồn đuổi trước mặt. Hình như mùa hè vừa chở nắng thả từng sợi vàng lên trên vũng lá xanh và gió trườn lên bụi cây những luồng hơi thở nóng bỏng.
Mọi sự đã xảy ra như tiểu thuyết diễm tình trinh thám, nhưng có lẽ trong tôi cũng chỉ mới bắt đầu. Phải hiểu là trong bất cứ một nỗi chấm dứt nào cũng ngầm chứa một hứa hẹn bắt đầu. Tôi cũng không cần biết nếu điều bắt đầu này có thể tệ hại. Những điều tốt đẹp thì mấy ai còn giữ mãi được cho riêng mình.
Không biết cơn bão đã thổi y đến hay chính y đã kéo thốc cơn bão hoặc giả y là cơn bão khốc liệt và lạ lùng nhất. Màu môi của bão là phiên khúc man rợ của qủy dưới tầng cuối địa ngục và bàn tay bão muôn đời là những mũi tên hoang dại cắm vào ngực trần gian, xé rách mọi nỗi thanh bình của những bầu trời cùng đáy vực im lặng.
Mùa lạnh đến và cô hốt dưng lo sợ. Mọi sự quan trọng trong đời cô thường xảy ra khi thời tiết trở mình. Năm nay mùa lạnh lại đến sớm hơn mọi năm. Đường đột, bất cần sự mời gọi của cô.
Ghe chòng chành giữa dòng nước, tôi sợ hãi ngồi bám chặt mạn thuyền, mắt láo liêng nhìn trời đêm sáng lờ mờ ánh trăng mười chín. Chúng tôi ngồi dồn đống trong khoang thuyền. Hai tên đàn ông to người chèo ghe gõ nhẹ trên mui báo hiệu đã đến nơi tạm an toàn, chúng tôi có thể cử động đôi chút.
Dẫn nhập Có quá nhiều lý thuyết phê bình đương đại xa lạ với những người đầu óc còn trắng trong và làm nổi giận ngay cả những độc giả xác quyết nhất. Và những bình luận hậu hiện đại, từng hứa hẹn mở khóa bí ẩn của phong trào, thường làm đồ chận cửa hay miếng lót ly tách tốt hơn là những con đường dễ đi dẫn vào các con hẻm khúc khuỷu và bi thảm của tư tưởng hậu hiện đại.
Đèn đỏ xe trước mặt tôi sáng lên từng chập. Xa lộ đông xe một chiều như mọi chiều trong tuần. Ngừng, chạy. Chạy, ngừng. Mẫn lái xe chừng mực, giữ một khoảng cách hơi xa với xe trước mặt. Tôi dựa đầu nơi ghế lơ mơ nghĩ ngợi. Giữa những việc những điều sực nhớ cần phải làm cho ngày mai, cuối tuần, cuối tháng, tôi bỗng muốn viết:
Cha tôi là một người đàn ông bình thường. Một người dễ dàng bị nuốt trửng bởi khối đông đàn ông ngoài kia, không để lại ấn tượng nào hết. Cha tôi là một người cha tốt, một người chồng rộng rãi giỏi lo.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.