Tiểu sử
Trần Thị Ngh.
Phỏng vấn, các bài viết về nhân vật
Trần Thị Ngh - trả lời phỏng vấn
trả lời Thượng Văn
(tạp chí Văn số 51 tháng 3-2001)
Không gian không ăn thua gì đến tôi. ở ngoài hay trong hay ở đâu cũng vậy. Nhiều khi mình thấy điều gì nằm đâu đó trong đầu, lúc viết nó trồi ra, không biết tại sao, chớ đâu phải cần đi để lấy chất liệu. Tôi không quan niệm đi nhiều thì có nhiều chất liệu, có nhiều kinh nghiệm, có bối cảnh mới , tại vì mình có thể ngồi một chỗ mà viết về những không gian khác cũng được vậy. Dĩ nhiên đi chơi thì vui, không gian rộng hơn nhưng tôi không có ranh giới, không có passport về chuyện đó.
Tôi không đi trước thời đại. Tôi đi cùng nhịp với bản thân. Tôi không gượng, tôi nghĩ sao viết vậy, tôi không làm gì phải cố gắng.
Tôi không cố ý làm mới. Một lúc nào đó tôi tự nhiên cảm thấy như vậy....
Ngôn ngữ nhập vô đầu mình hàng ngày. Qúy vị ở ngoài hình như co lại. Còn trong nước mỗi ngày đều có chữ mới. Khi viết thì nó bậc ra vì nó nằm sẵn trong đầu chứ không có ý đổi mới văn phong gì hết. Còn về cách viết, như đã nói, bây giờ tôi nhanh hơn, có cường độ, có tốc độ hơn. Về đề tài, riêng Tuyệt Tác và Chín Biến Khúc Chung Quanh Tuyệt Tác, sau khi bỏ quên đi một thời gian, tự nhiên tôi nổi hứng muốn vẽ lại. Có hai thứ nổ ra cùng một lúc, song song với tranh là nhạc nền. Cùng với tranh, tôi có viết một số ca khúc. (âm nhạc là nghề tôi kiếm sống). Tôi lu bu không biết phải bắt đầu thứ nào trước. Vừa vẽ tôi vừa nhớ điệu nhạc. Sau đó tôi có nhu cầu viết lại những kinh nghiệm này. Do đó, trong Tuyệt Tác và Chín Biến Khúc Quanh Tuyệt Tác vừa có tranh vừa có những trích đoạn nhạc.
Văn chương, âm nhạc, hội họa, ba thứ đó giúp đỡ nhau nhiều lắm
Trần Thị Ngh.
Gửi ý kiến của bạn