22/06/20071:19 SA(Xem: 1834)
Chuyến xe từ Đà Lạt vào thành phố Sài gòn lúc tám giờ mười lăm phút. Đến gần mười giờ xe mới tới bến được. Chưa bao giờ Khuyên chịu đựng một cảnh kẹt xe lâu tới thế. Mọi người trong xe ai cũng văng tục.
22/06/20071:19 SA(Xem: 2037)
Buổi chiều đến tự lúc nào tôi không hay biết. Tôi đã ngủ một giấc khá dài. Khi tỉnh dậy, cuốn sách còn úp trên mặt và chiếc khăn mùi xoa đã khô, loang lỗ những vết lệ. Không biết là tôi đã ngất đi hay là đã ngủ một giấc no đầy.
22/06/20071:19 SA(Xem: 1981)
Ấm nước sôi đã hơi lâu, dễ chừng tới mươi lăm phút. Mấy lần Dung định đưa tay nhấc cái ấm xuống, tắt lửa. Nhưng nàng không làm được việc đó. Tiếng nước reo sao không ròn như niềm vui, mà nhắc đi, nhắc lại trong lòng nàng một điệu sầu.
22/06/20071:19 SA(Xem: 1756)
Năm mười bảy tuổi, Nguyễn mới có chuyện tình. Đối với những cô bạn gái đồng trang lứa với Nguyễn, đứa nào cũng dấu thư tình trong tập vở từ năm mười lăm, mười sáu. Tại sao Nguyễn muộn như thế nhỉ ? Có nhỏ xấu miệng, xì xầm to nhỏ rằng : Con đó gà tồ. Con đó nhan sắc không hấp dẫn.
22/06/20071:19 SA(Xem: 1906)
Xưa có chàng tuổi trẻ Ra biển tìm ngọc trai Mất cả năm chẳng thấy Ngoài một tiếng thở dài
22/06/20071:19 SA(Xem: 1761)
Tuổi càng lớn, càng đi xa, xa càng lâu, tôi càng thương nhớ quê nhà. Nỗi nhớ thương ấy không thường mỗi ngày xảy ra. Nhưng tôi cảm thấy, khá rõ ràng, nó nằm sẵn trong một "ngăn kéo" hồi ức nào đó của "chiếc tủ" tâm hồn tôi.
22/06/20071:19 SA(Xem: 1799)
Xưa tôi đi lễ chùa chỉ cầu xin ông Bụt thóc gạo đừng mất mùa cho làng Giẽ khỏi đói Bà tôi gần bẩy chục nhanh nhẹn bước chân chim quanh năm lo lễ bái giờ biết đâu mà tìm ?
22/06/20071:19 SA(Xem: 1707)
Thật ra, tôi nghĩ là phải viết thế này mới đúng: Nhớ về "Xóm Cầu Mới", có nghĩa là tôi nhớ lại tác phẩm "Xóm Cầu Mới" đã được nhà văn Nhất Linh Nguyễn Tường Tam ấp ủ, thai nghén và cho ra đời ở đâu, khi nào và ông, người mà lúc sống vẫn vui lòng cho phép các bạn hữu và đàn em,
22/06/20071:19 SA(Xem: 1866)
ngày còn nhỏ thích xa nhà đi đâu cũng được miễn là được đi lang thang mây chẳng định kỳ có chân không bước ích gì chân ơi bây giờ mỏi bước đường đời đi đâu cũng chỉ nhớ trời một phương cánh hoa gạo đỏ bên đường nhớ nhà rưng rức hồn nương mây về
22/06/20071:19 SA(Xem: 1655)
Cánh cửa hé mở lộ ra khung trời bên ngoài . Vào mùa này mặt trời lên muộn . Đã gần sáu giờ sáng rồi mà mây vẫn xẫm không khí mới mờ mờ, trắng đục mầu sữa loãng . Hơi sương quện theo trong gió lùa qua cửa sổ, pha vào ngươi bà Mùi , làm ớn lạnh hai bả vai , chạy dài suốt sống lưng .